Sau biến cố kinh hoàng cách đây 10 năm, chị Ly đã mất đi đôi chân của mình. Tuy nhiên, bằng nghị lực phi thường, chị đã gắng gượng dậy và làm quen với cuộc sống mới.
Chị tâm sự: “Do hai chân bị cán mất sức lao động, người ta có đền bù tôi một số tiền. Từ đó, tôi dựng lên căn nhà để che mưa, che nắng. Những ngày tháng khổ nhất là lúc mới từ bệnh viện về nhà, không có chỗ ở. Tôi và má phải ở tạm phía sau hè.
Dù cực khổ đủ đường nhưng má chưa bao giờ than vãn nửa lời. Tuổi cao, sức khỏe đã suy giảm theo thời gian nhưng bà vẫn bán từng tờ vé số, mỗi ngày được từ 50.000-80.000 đồng để hai mẹ con sống qua ngày. Tôi còn nhớ năm ngoái, khi bà bị xe quẹt người ta liền chạy lại đỡ, hoảng hốt, cầu nguyện cho má tôi không sao. Bởi họ biết, má còn đang nuôi tôi ở nhà. Năm nay, tôi đã 40 tuổi, má vẫn lo lắng như thời tôi còn bé”.
Giữa lúc khổ sở trăm bề, chị đã từng muốn chết đi cho xong. Tuy nhiên, mỗi lần cận kề đến cái chết là chị lại nghĩ đến gia đình, nghĩ đến câu nói của má chị: “Mẹ của tôi đã nói rằng, sau tai nạn, tôi còn sống được là tốt lắm rồi. Má không có nhiều tiền nhưng sẽ làm tất cả đều nuôi sống tôi, cho tôi dựa vào. Nghĩ lại những lời đó, tôi gắng gượng mà tiếp tục đời mình”. Vì thế, chị đã gắng gượng, tập làm quen với cuộc sống mới.
Nguồn: https://molistar.com/nhan-vat/xot-xa-nguoi-phu-nu-tinh-day-thi-da-mat-di-doi-chan-gang-guong-vuot-qua-noi-dau-doi-minh